Hoàn Thành Một Đoạn Đường

Vất vả từ lâu đã đến rồi
Giờ cần thiết phải nghỉ ngơi thôi
Về hưu dứt nghiệp mà an dưỡng
Thoát việc buông tay để phục hồi
Mấy chục năm cày xem đủ tất
Bao ngày tháng khảo ngẫm dư dôi
Buồn vui một thuở thành sương khói
Mãn cuộc trường chinh xế tuổi bồi

Thần Quang

Khúc Cua Cuối

một nhánh khô cằn bởi tiết đông
màn sương phủ cả nắng thôi hồng
xe già nhỏ lộ liêu xiêu quải
đoạn cuối con đường trắc trở thông
đã mấy mươi năm phong vũ thị
còn bao nhật nguyệt gió mưa lồng
Hao mòn tất tật thời gian lĩnh
khoảng khắc đời chiều thấy cạn nông

Thần Quang

Lòng Con Cháu

Mẹ đã vào đông tuổi hạc rồi
Đâu còn khỏe khoắn sức tan trôi
Vườn nhà ở đấy bầy con giữ
Ruộng đất lo chi lũ cháu bồi
Hãy cứ yên lòng ư mạ hỡi
Không cần rối trí nhé bà ôi
Thời gian chẳng có bao lâu nữa
Trọn vẹn niềm thương được báo hồi

Thần Quang

Cuộc Hành Trình Lắng Đọng

Mấy chục năm qua ở chốn này
Khi còn tuổi trẻ tới hôm nay
Nghề mang cứ ngỡ buông cần bỏ
Nghiệp vận ngờ đâu hết kiếp bày
Khoảng cách về hưu đang chạm ngõ
Thì giờ nghỉ việc cận kề tay
Xem chừng sức khỏe liêu xiêu mất
Đến lúc nhàn du khỏi phải cày

Thần Quang

Việt Nam Trên Đường Chúng Ta Đi ...

Việt Nam trũng chứa đứng hàng đầu
Mỗi độ mưa cường ngập rất sâu
Phố tựa thành sông xem thật đã
Đường như tích thủy có chăng sầu
Dân giàu mặc sức dùng phương tiện
Nước mạnh tha hồ chọn trữ lâu
Thế giới nghiêng mình hâm mộ ... tuyệt
Chèo ghe lội xế đủ gam mầu

Thần Quang

Vẽ Đẹp Trần Gian

Ngôn ngữ xác thân nói những gì
Cơ mà vạn thuở ngự vần thi
Đường cong quyến rũ ôi hoàn hảo
Nét lượn ru mê thật dịu kì
Hoạ sĩ không kiềm nên thả cọ
Văn hào khó cưỡng phải đề ghi
Thiên nhiên cảnh đẹp nhưng nào sánh
Tuyệt tác là đây há thể bì

Thần Quang

Đến Hẹn Lại Lên

Đây rồi chiến dịch thức hàng đêm
Một tháng ơ rô cũng giũ mềm
Uống nước không cồn tăng sức khỏe
Ăn đồ đủ chất dạ dày êm
Tùy vào trận tốt mà bung xoã
Lựa chọn cầu hay để thoát kềm
Mãn nguyện la gào nơi quán xá
Xem cùng bạn hữu độ vui thêm

Thần Quang

Hè Sang Trống Vắng Sân Trường

Những trận mưa rào giữa hạ thương
Hè rơi tạm biệt chốn sân trường
Đôi tà vắng bóng ve than thở
Lớp học không người bụi náu nương
Hỏi mấy ai còn lưu luyến ở
Cho chùm phượng biết khỏi tơ vương
Về đâu guốc mộc ta hờn dỗi
Lạc ảnh dần xa khuất nẻo đường

Thần Quang

Đời Vui Có Mấy ....

Khi xưa thuở trẻ sống khinh cuồng
Mặc sức chơi bời kệ méo vuông
Khoái hoạt ôm vào cho mãn ý
Buồn đau bỏ xó thật vô tuồng
Bây giờ mệt mỏi trăm điều hãm
Có tuổi bơ phờ vạn sự buông
Ngẫm lại dù sao mình thỏa chí
Kiêng hoài chết mất cũng hồi chuông

Thần Quang

Qui Luật Thời Gian

Còn đâu tuổi trẻ đã xa rồi
Mỏi mệt tăng cường chịu vậy thôi
Lực lượng xưa kia dần biến mất
Công năng thuở nọ giảm vun bồi
Nhìn qua nắng xế vầng dương nhạt
Cảm nhận đời chiều thể chất trôi
Có nghĩa quy trình luôn đúng chuẩn
Thời gian lũy tiến chẳng lưu hồi

Thần Quang