Một Chén Trăng Khuya

Trăng rót một ly, ta uống cạn
Mây bay lãng đãng ngỡ tơ tằm
Áo nàng mỏng quá , ta nhìn ngại
Lòng lại say nhè… chén thứ năm

Gió bấc chưa về, hồn đã lạnh
Chiếu hoa vương bụi , mộng không nằm
Nửa kiếp phong trần chơi với khói
Một lần lỡ bước… biết ai thăm?

Gió lạc ngõ xưa, ai rót lại?
Lầu không còn bóng bước qua thềm
Tay ta vẫn với vành trăng cũ
Mà ngón run rồi, rượu lại thêm

Chiếc áo hôm nào hương vẫn đọng
Nét mi xưa đó đã giữ cong mềm
Thôi nhé, một đời như khói tạt
Say rồi, đâu nữa kẻ bên đêm?

Thần Quang

Hóa Đơn Dậy Sóng

Giờ mua mỗi thứ thiệt hao tài
Những hóa đơn chờ gánh nặng vai
Bó cải xanh non sầu trí não
Cà phê đá lạnh thoát hình hài
Kinh hồn hứng chịu do tăng giá
Bạt vía ôm đầu bởi cái lai
Họ tiểu thương run... vì thuế xuất
Người dân lãnh đủ luật ra bài

Thần Quang

Mê Hoặc

Giai nhân mị hoặc khẽ chào mời
Mắt liếc đưa tình khó thể lơi
Gã chuốc ly ngà lòng hớn hở
Nàng nâng chén ngọc miệng hay lời
Đôi bờ lụa mỏng khoe thân diễn
Một hẻm sơn đầy ngạo núi phơi
Thả dáng chân quen đường khép mở
Người say gối mộng mãi không rời

Thần Quang

Dạ Hành Vô Định

Canh trường độc ảnh hỏi về đâu?
Mặc kẻ lang thang nặng gót sầu
Kết bạn cùng trăng hầu cảnh tối
Xây tình với gió nghịch đêm thâu
Trời cao lấp lửng vài tinh tú
Nẻo cuối lô nhô những bóng cầu
Thả mộng phiêu diêu vùng huyễn ảo
Thôi đành chép lại giấc mơ sâu

Thần Quang

Tình Khúc Tháng Sáu

Tháng Sáu mưa giăng ngập lối về
Sân trường trống rỗng tuổi ngô nghê
Sầu rung giọng hát ve buồn bã
Vỡ cánh hoa rơi phượng não nề
Vạt áo bay qua hồn vẫn đợi
Cung đàn bảng lảng mộng hoài mê
Chia tay cách biệt người xa vắng
Mãi quyện lòng son một tiếng thề

Thần Quang

Trắng Đen Dòng Đời

Chen nhau hắc bạch giữa dòng đời
Cuộc sống bây giờ dễ bị chơi
Xã hội càng ngày sâu biến chất
Người , ta mọi chốn vãn giao mời
Lời hoa phủ miệng che gian xảo
Áo gấm đan lòng giấu lả lơi
Tỉnh mộng ô kìa sương khói cả
Vàng thau lẫn lộn nghiệm xa rời

Thần Quang

Quán Trọ Chữ Nghĩa

Thả gót phong sương một bóng về
Thân vào quán chữ biệt sơn khê
Thơ buồn điệu cũ ngâm nga oán
Rượu nhạt hương xưa nhấm nháp thề
Bến mộng tan tành theo ảo ảnh
Dòng đời mệt mỏi quẩy cơn mê
Nào hay khách lạ quen từ trước
Đến viết vài câu gởi gắm đề

Thần Quang

Tướng Bà Khủng Bố

Mồm quan phát biểu tựa dao mài
Chẳng nghĩ lương bình khoảng tám chai
Kiến nghị kinh hồn vi phạm siết
Ra oai há mõm thổi thu tài
Bà reo : phạt khủng biên lai lập
Mụ quát : tăng nhiều cổ chém khai
Mặc xác dân đen đầy oán hận
Tiền âm phủ ngỡ thật bi hài

Thần Quang

Đi Câu

Khẽ lẫy đầu cần nhử cá rô
Nhưng vương đám cỏ chệch ao hồ
Trầm thân lội nước mò mà vỗ
Nghệch mặt leo lề sục để vô
Thấm đẫm mồ hôi vì mãi vố
Tiêu hao sức lực bởi luôn vồ
Đi câu cũng thích ôi ngồ ngộ
Thú vị khôn cùng phải nhấp nhô

Thần Quang

Mời Trăng Đối Ẩm

Bảng lảng trăng soi cốc rượu đào
Khơi hồn lữ khách nỗi niềm trao
Quỳnh tương cạn chén bầu cô tịch
Ngọc thố nâng ly thế cuộc chào
Gởi cả tâm tình dâng nguyệt thượng
Xây tròn mộng ước thả trời cao
Trần gian đối ẩm cung Hằng gọi
Lãng mạn lòng say hứng khởi trào

Thần Quang