Một Chén Trăng Khuya

Trăng rót một ly, ta uống cạn
Mây bay lãng đãng ngỡ tơ tằm
Áo nàng mỏng quá , ta nhìn ngại
Lòng lại say nhè… chén thứ năm

Gió bấc chưa về, hồn đã lạnh
Chiếu hoa vương bụi , mộng không nằm
Nửa kiếp phong trần chơi với khói
Một lần lỡ bước… biết ai thăm?

Gió lạc ngõ xưa, ai rót lại?
Lầu không còn bóng bước qua thềm
Tay ta vẫn với vành trăng cũ
Mà ngón run rồi, rượu lại thêm

Chiếc áo hôm nào hương vẫn đọng
Nét mi xưa đó đã giữ cong mềm
Thôi nhé, một đời như khói tạt
Say rồi, đâu nữa kẻ bên đêm?

Thần Quang

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.